Tử
Tác giả: Khiêm
Thể loại: Boylove, ma quái.
Nhân vật/ Cặp đôi: thành viên trong Super Junior
Đôi lời: đây là lần thứ hai fic của tôi được post ở đây, dù còn nhiều thiếu sót nhưng mong mọi người ủng hộ cũng như cho ý kiến, tôi sẽ rất vui được lắng nghe. Về nhân vật trong truyện thì về nhưng chương sau sẽ rõ ràng hơn. Thân!
Đêm thứ nhất
Con ma cười khanh khách, cái bóng trắng lơ lửng trong không trung thỉnh thoảng lại bay vòng, nó xoay tròn, phóng vụt lên rồi lại lặn mất tăm dưới mặt đất. Bên dưới, mấy tên đàn ông vẫn hăng máu lắm, thỉnh thoảng con ma lại nghe “ù” “chốt” cùng những câu chửi tục tĩu.
Con ma tiếp tục bay vòng vòng, ánh mắt nó dán xuống xới bạc nhìn chằm chằm vào một tên đàn ông tầm hai mươi bảy hai mươi tám đang cởi áo ném vào xới. Chiếc áo lấp lánh khiến cho con ma hơi chói mắt, nó lại cười khanh khách. Thằng kia ngu quá, cái áo ý được yếm một lớp bùa trừ ma lên cùng với bùa xui xẻo của một thằng làm pháp cao tay, thảo nào mà ngồi nãy giờ nó thua bạc mãi. Con ma lại lượn vòng quanh, cái bóng của nó trôi qua người tên đàn ông kia.
Hắn bị đuổi khỏi xới con ma thích thú nhìn thằng kia định tụt quần nhưng mấy tay cờ bạc ở đấy đã nhăn mặt lại nhất quyết đuổi đi. Con ma mở toạc cái miệng đầy máu như để thể hiện sự sung sướng thấy người gặp họa của mình.
Tên đàn ông chửi thề mấy câu, gã đi bộ qua đường cùng tấm lưng trần, vài người đi đường nhìn hắn thấy thế hắn trừng mắt khiến cho tất cả co rúm người lại vội chạy đi. Thấy thế hắn nhếch mép cười khinh bỉ. Chân trái gã đá bay hòn đá, hắn đút tay vào túi nhớ đến bà già nhà hắn, hắn nghĩ có khi phải về nhà xin ít tiền, tuy hắn ghét nhìn cái bản mặt của cha hắn nhưng số tiền mấy hôm trước bà già nhà hắn chuyển khoản vào hắn đã lỡ đánh bạc thua mất rồi.
Hắn vừa đi vừa nghĩ, thế rồi hắn thấy cái gì trắng trắng trồi lên khỏi mặt đất. Hắn sơ hãi nhảy giật lùi ra đằng sau, cái đầu đầy máu trồi lên, đôi mắt của con ma lòi ra ngoài đung đưa theo tiếng lá xòa xạc bên ngoài. Hắn cứng người, chân hắn như đóng đinh tại chỗ, hắn chỉ có thể trợn tròn mắt kinh hãi nhìn hình thù con ma dần rõ ràng trong đêm tối. Con ma thè chiếc lưỡi dài liếm quanh mặt dần dần trườn tới chỗ hắn.
Hắn không làm gì được, trong một phút tỉnh táo, hắn nhớ tới lời bà già nhà hắn nói hồi còn bé, khi nào nhìn thấy ma thì cứ tè ra quần là được. Hắn run run nghĩ mất mặt, nhưng con ma càng ngày càng tiến gần chỗ hắn, hắn không làm cách nào được, trước khi hắn có một giây suy nghĩ thì chất lỏng khai khai đã chảy ra quần hắn. Hắn nắm tay thử xoay người chạy, và thật kì lạ, hắn cứ động được. Hắn chạy, chạy miết, hắn nghe thấy con ma đang cười khanh khách phía sau mình, xa mà lại gần, mồ hôi rịn trên trán hắn, tim hắn đập thình thịch rồi hắn thấy một lão già đang dừng xe bên đường, hắn không nghĩ hai lần chạy tới. Hắn huých lão già ngã xuống đường rồi xông tới chiếc xe máy nổ ga phóng đi. Gió tạt vào mặt hắn vù vù, hắn rú ga chạy hết tốc lực cho tới khi không nghe thấy tiếng con ma phía sau mình nữa.
Hắn về khu nhà trọ, khóa cửa thật chặt kiếm ít tỏi rã ra rồi nuốt thẳng vào bụng, hắn nhớ bà già nhà hắn thường làm thế mỗi khi cúng bái. Xong xuôi, hắn nằm xuống nhắm mắt cố ngủ và quên đi cái ngày chó chết này. Nhưng khuôn mặt đầy máu của con ma lại tiếp tục hiện lên trong tâm trí khiến cho hắn thấy rùng mình, hắn mở mắt và tưởng như con ma đang ở một góc nhà chuẩn bị nhảy bổ tới hắn.
Hắn bật dậy mở tất cả điện đóm, mắt hắn mở to trừng trừng nhìn vào góc nhà như thể con ma sẽ từ chỗ đó mà xuất hiện. Đến nửa đêm, tiếng chuông điện thoại rung lên khiến cho hắn giật mình. Hắn thấy lạ là sáng nay tìm điện thoại thì chẳng thấy đâu, thế mà đến giờ không hiểu sao nó lại xuất hiện trong cái tủ đầy nhóc quần áo bẩn của hắn.
Là bà già gọi cho hắn, hắn hơi thắc mắc rằng có bao giờ bà già lại gọi hắn vào nửa đêm như thế này đâu. Nghĩ vậy, hắn vừa nhấc điện thoại lên đã nghe thấy cái giọng khóc lóc của mẹ hắn kêu hắn đến bệnh viện ngay, ông già nhà hắn bị tai nạn.
Hắn gác máy, chửi thề số đen rồi cũng lôi một cái áo khoác chạy ra ngoài phóng cái xe cướp được tới bệnh viện.
Bà già lao vào người hắn ôm chặt mà khóc lóc khiến hắn hơi khó chịu, hắn bị dị ứng với mùi son phấn đậm đặc của bà già, hắn hơi đẩy đẩy bà già khỏi người rồi lảng tránh bằng cách nói như hắn muốn vào nhìn cha hắn.
Mẹ hắn nghe vậy cũng buông ra rồi đưa hắn vào phòng bệnh, ông già đang ở trên giường đầu hơi choáng váng mắt run run mở ra nhìn hắn. Đột nhiên ông già hơn 60 tuổi trợn tròn mắt nhìn hắn, ông đưa tay lên run rẩy chỉ thẳng mặt hắn, hắn không hiểu gì cả, chỉ thấy ông già trừng trừng nhìn mình như kết tội, mẹ hắn lao tới bên giường bệnh rung rung người ông già nhà hắn. Chỉ một phút sau ông già tắc thở trong khi mắt vẫn trợn trừng nhìn hắn.
Hắn hơi hoảng, bước chân tự giác lùi về phía sau. Mắt ông già vẫn trợn trừng nhìn hắn, đột nhiên hắn thấy một cơn nôn nao trong người, hắn xông ra ngoài, nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh, ánh mắt ông già hiện lên trong đầu khiến cho hắn thấy ghê người. Hắn rời khỏi bệnh viện với một khuôn mặt xanh xao, khi hắn trèo lên chiếc xe mới ăn trộm được hắn thấy một chiếc móc chìa khóa hình con lợn trông rất quen mắt. Hắn nhìn lại chiếc xe hắn trộm được, một con ớn lạnh chạy qua người hắn, hắn nhớ lại lão già bị hắn đẩy ngã xuống đường. Khuôn mặt lão ta có nét gì đó hao hao ông già nhà hắn.
Hắn nhìn chiếc xe, biển số, hắn bất giác lùi lại, lưng hắn chạm vào tường, hắn xoay người lại. Con ma đang thè cái lưỡi dài nhìn hắn. Cái miệng rộng của nó chảy xuống một đống máu lớn, con mà cười khanh khách, bàn tay nứt nẻ đen đúa vuốt mặt hắn. Lần này hắn thậm chí chẳng thể đái ra được, khuôn mặt của con ma ngày càng gần hắn, đôi mắt thò ra cả tấc lăn long lóc bên cạnh. Con ma thò tay vào ngực hắn trong khi một tròng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mắt hắn. Một lúc sau, miệng hắn há ra, hắn ngẩng cao đầu cố đớp lấy không khí, khuôn mặt hắn tím lại, vài giây sau chỉ thấy cơ thể hắn mềm nhũn, đầu nghẹo sang một bên. Đôi mắt con ma xoay tròn nhìn cơ thể hắn dần rơi xuống đất.
Một cơn gió lạnh thổi qua cuốn trôi gợn mây đang che khuất vầng trăng trên bầu trời của ngày rằm, chỉ thấy một luồng khói trắng bay ra khỏi cơ thể người chết, lơ lửng trong không trung rồi được đôi bàn tay đầy nứt nẻ của con ma ôm lấy. Nó âu yếm linh hồn bé bỏng mà thuần khiết của người chết, khuôn mặt đầy máu ngửng mặt lên trời. Đám mây lại một lần nữa che mắt ánh trăng sáng vằng vặc trên cao, khi vầng trăng một lần nữa tỏa ánh sáng xuống mặt đất thì con ma cũng đã biến mất.
Kết thúc đêm thứ nhất.